Feeds:
Bài viết
Bình luận

Nguyên Thảo – Nữ ca sĩ mang “mùi hương” Đà Lạt

"Thảo làm nghệ thuật như tôi kỳ vọng. Thảo hát mỗi ngày một hay. Không ai coi Thảo là diva, nhưng với tôi cháu hoàn toàn có thể đứng bên cạnh Hồng Nhung, Mỹ Linh, Thanh Lam. Thảo là niềm tự hào của tôi"- nhạc sĩ Dương Thụ nói.

Qua câu nói trên của nhạc sĩ Dương Thụ, ta biết thêm có một cái gì “mới” xuất hiện bên cạnh những “Diva” mà nhiều người (trong đó có tôi) thấy rất là “bát nháo” của ca nhạc Việt Nam hiện nay. Xin giới thiệu bài viết sau đây để bạn bè đọc, suy ngẫm và tìm hiểu thêm về nữ ca sĩ trẻ này.

Sinh ra và lớn lên ở thành phố sương mù Đà Lạt với khí hậu dịu mát quanh năm. Có lẽ chính vì đến từ mảnh đất mộng mơ ấy mà bao năm nay Nguyên Thảo vẫn được mệnh danh là cô ca sĩ "hiền lành" của giới showbiz Việt.

Nữ ca sĩ đến từ Đà Lạt

Chính Nguyên Thảo cũng từng thừa nhận mảnh đất quê hương với những khung cảnh nên thơ đã ít nhiều ảnh hưởng tới tính cách của cô: "Đà Lạt là quê hương tôi, là nơi gắn với con người, gia đình và cuộc sống của tôi. Nơi đây tôi đã trải qua những ngày tháng không thể quên và đây là chốn yên bình nhất mà tôi có thể nghĩ ra. Tôi yêu mảnh đất này không chỉ vì nó quá đẹp và lãng mạn, mà còn bởi nó mang lại cho tôi nhiều xúc cảm khác nhau mỗi khi chạm tới. Đà Lạt buồn và đôi phần chậm rãi, nó ảnh hưởng nhiều đến con người tôi, cho dù sau này tôi có thể sống ở bất cứ nơi đâu".

Nguyên Thảo đi hát khá sớm, ở tuổi 15 – 16 cô đã làm cộng tác viên của đoàn ca múa Lâm Đồng và hát ở các sàn nhảy Đà Lạt. Tuy nhiên, ước mơ trở thành ca sĩ chuyên nghiệp chỉ bắt đầu thành hiện thực khi cô một mình khăn gói chuyển tới TP.HCM lập nghiệp.

Nguyên Thảo lặng lẽ sống và hát. Ảnh: T.N.

              Nguyên Thảo lặng lẽ sống và hát

Bắt đầu từ nghề ca sĩ hát đám cưới tại nhà văn hóa quận Tân Bình rồi tới các phòng trà nhỏ… cô ca sĩ tỉnh lẻ không qua bất kì trường lớp thanh nhạc nào, không được ai hướng dẫn ấy, đến với âm nhạc chỉ vẻn vẹn bằng trái tim đam mê cháy bỏng. Sống lặng lẽ trong căn phòng trọ nơi con hẻm nhỏ, đêm đêm cô thuê xe ôm chở đi hát phòng trà, dành dụm tiền với dự định làm một album riêng để hát thứ nhạc mình thích "dù bán được hay không cũng chẳng sao".

Với những suy nghĩ khi đi hát như thế, suốt một thời gian dài Nguyên Thảo vẫn chỉ là một cái tên vô danh và cô độc giữa làng giải trí đầy rẫy những bon chen, toan tính… Thế rồi những bản tình ca lãng mạn Thảo thể hiện tại các phòng trà cũng lọt vào tai những người trong giới âm nhạc. Mối lương duyên giữa cô với các nhạc sĩ nổi tiếng như Dương Thụ, Phạm Duy, Đỗ Bảo, Võ Thiện Thanh… cũng bắt đầu từ đó. Cuối cùng thì cô gái nhỏ nhắn với giọng hát truyền cảm đến từ Đà Lạt cũng đã chứng minh cho mọi người thấy "giọng hát vẫn là yếu tố chinh phục khán giả dễ dàng nhất".

                      Ca sĩ Nguyên Thảo.

Tuy nhiên, sau thành công của album đầu tay "Suối và cỏ" năm 2006 với sự giúp đỡ của nhạc sĩ Dương Thụ, người hâm mộ giọng hát họa mi Đà Lạt lại vô cùng lo lắng khi đến nay đã 6 năm liền mà đĩa nhạc thứ hai của cô vẫn "bặt vô âm tín". Đối với một ca sĩ, việc ra album, video clip như một minh chứng cho hoạt động nghệ thuật và là cơ hội để ghi dấu ấn trong lòng công chúng. Vì vậy, nếu xét theo cách đánh giá ấy thì có lẽ đến giờ này cái tên Nguyên Thảo đã chẳng mấy ai còn nhớ đến nữa.

Có thể nói, trong làng nhạc Việt, Nguyên Thảo là một trong những cái tên hiếm hoi được khán giả nhớ đến bằng chính giọng hát. Một giọng hát mượt mà, sâu lắng và dạt dào tình cảm. Ở cô, người ta không thấy sự chạy theo số lượng, sự hâm nóng tên tuổi bằng những phát ngôn gây sốc, những scandal. Theo Nguyên Thảo thì đó chính là cách làm nghệ thuật nghiêm túc nhất.

"Trong hoạt động nghệ thuật tôi không chạy mà đi. Người ta ra CD hàng năm, hàng tháng còn tôi 6 năm liền không có thêm album nào, cũng sốt ruột lắm. Tuy nhiên trong 6 năm ấy tôi vẫn được mời đi hát, vẫn được xuất hiện đều đặn trước công chúng, tôi cảm thấy mình vẫn rất may mắn. Không phải tôi lười nhác hay tôi quá tự tin vào giọng hát của mình nhưng tôi chuộng thái độ thận trọng, kỹ càng trong công việc. Mọi thứ vội vàng đều không tốt, nhất là đối với âm nhạc. Tôi muốn mang đến cho khán giả những sản phẩm âm nhạc hoàn hảo nhất. Tôi rất sợ album của mình nhanh chóng rơi vào quên lãng và không muốn thành quả của thời gian dài đầu tư nghiêm túc của mình bị khán giả từ chối", cô chia sẻ.

Mối duyên với nhạc sĩ Dương Thụ

Có lẽ không có Dương Thụ thì con đường đến với sân khấu ca nhạc chuyên nghiệp của Nguyên Thảo sẽ còn có thêm những chặng dài nữa. Trong một lần tình cờ đến phòng trà nhỏ nghe nữ ca sĩ đến từ Đà Lạt hát, người nhạc sĩ với bao năm kinh nghiệm trong nghề đã nhận ra đây là một giọng ca hiếm có. Ông đã giúp cô thực hiện album đầu tay "Suối và cỏ", đưa cô trở thành cái tên vụt sáng trong làng nhạc Việt Nam.

Ca sĩ Nguyên Thảo.

Nguyên Thảo

Trong album đầu tay ấy, Nguyên Thảo đã không làm người đỡ đầu thất vọng. Cô hát với cảm xúc chân thành, giản dị khiến người nghe cảm động vì sự trong sáng; hát với một chút yếu đuối nội tâm theo một vẻ riêng kiểu người Đà Lạt; hát với sự tinh tế về sắc thái biểu cảm… Tất cả đã giúp Nguyên Thảo phần nào bộc lộ cá tính và bản sắc – một sự khởi đầu tốt đẹp trên con đường theo đuổi sự nghiệp âm nhạc.

"Thảo làm nghệ thuật như tôi kỳ vọng. Thảo hát mỗi ngày một hay. Không ai coi Thảo là diva, nhưng với tôi cháu hoàn toàn có thể đứng bên cạnh Hồng Nhung, Mỹ Linh, Thanh Lam. Thảo là niềm tự hào của tôi"- nhạc sĩ Dương Thụ nói.

Trong đêm liveshow của Dương Thụ tại Hà Nội vừa qua, Nguyên Thảo thể hiện 3 bài hát: "Im lặng"; "Bóng tối ly cafe" và "Mơ về mẹ". Trong đó "Mơ về mẹ" là sáng tác mà Dương Thụ dành riêng cho nữ ca sĩ người Đà Lạt. Khi Nguyên Thảo hát "Bóng tối ly cà phê" và "Mơ về mẹ", nhiều người trong khán phòng đêm hôm đó đã rơi nước mắt. Tất cả lặng đi, hòa mình vào giọng hát ngọt ngào, da diết của cô để rồi vừa dứt lời, những tràng vỗ tay vang lên không ngớt. Nhiều người cho rằng sau Hồng Nhung, Mỹ Linh và Thanh Lam, Nguyên Thảo là thế hệ ca sĩ tiếp nối đưa sự mê say và nỗi buồn trong sáng trong âm nhạc Dương Thụ đến với khán giả.

sd

Từ một ca sĩ phòng trà, Nguyên Thảo trở thành cái tên không thể thiếu trong nhiều chương trình lớn cả nước.

Hai năm nay, Nguyên Thảo chuyển nhà ra ngoại thành, rời khỏi nhịp sống sôi động của Sài Gòn. Mỗi khi nhớ phố, nhất là buổi chiều, cô sẽ có mặt tại góc quán quen và lặng lẽ ngắm nhìn. "Tính cách của mình như thế, cố ép cũng chẳng vào đâu. Mấy lần chuyển nhà rồi nhưng thấy vẫn hợp nhất là bây giờ, sống ở ngoại thành cho nhẹ nhàng. Còn khi nào không chịu nổi nữa thì trốn về Đà Lạt ít hôm. Ở đó là sướng nhất", Nguyên Thảo trải lòng.

Tính cách đó vận sâu vào suy nghĩ của nữ ca sĩ, tác động lên cả con đường ca hát mà cô chọn. Là ca sĩ nhưng chẳng bao giờ cô xuất hiện trong các sự kiện, hay cuộc chơi nào. Khiêm tốn, cô bảo "do mình xấu xí, lại không nổi tiếng nên chẳng ai mời". Còn thực tế, có được mời cô cũng ngại ngần không góp mặt. Trong tiệc sinh nhật thứ 91 của nhạc sĩ Phạm Duy tại TP HCM hồi tháng 10, Nguyên Thảo là một trong số ít ca sĩ nhận được lời mời. Dù quý ông lắm, cô vẫn "cứ thấy ngại ngại" nên chỉ dám gửi bó hoa chúc mừng. Tham gia chương trình ca nhạc lớn nào, cô đến thật sớm và giấu mình kỹ trong hậu trường. Diễn xong là ra về, né tránh mọi lời mời chụp ảnh, hay trả lời phỏng vấn.

"Người ta bảo mình kiêu. Nhưng không phải vậy. Cũng tại bản tính trầm trầm người Đà Lạt ấy".

Đà Lạt với không khí trong lành, những buổi ban mai mát lạnh sớm hình thành nên giọng hát trong trẻo, thánh thót. Cách hát của cô cũng "thản nhiên" như cách sống. Chậm rãi và ngân nga. Cô trau chuốt và nâng niu đến mỗi lời hát. Nhờ thế, cái tình luôn đọng lại trong lòng khán giả. Và chất giọng đặc biệt ấy luôn được đánh giá cao. Khi cô tìm đến nhạc sĩ Dương Thụ, ông dành cho cô không ngớt lời khen và sẵn sàng giúp cho album “Suối và cỏ” đầu tay thành công vang dội. Thảo hát nhạc Phạm Duy. Người nhạc sĩ lớn ấy cho rằng, cô là ca sĩ hiếm hoi trong nước hát hay nhạc mình.

Với sự "chậm mà chắc" của Nguyên Thảo, cô đang được người hâm mộ khắp nơi đặt nhiều kỳ vọng.


Nguyên Sa với bài thơ “Tháng sáu trời mưa”

Một năm có mười hai tháng, mỗi tháng có những vẻ đẹp, được khắc dấu bằng những cảm xúc của cái tôi trữ tình trong dòng chảy thời gian của đời người.
Cứ đến tháng sáu những người yêu thơ lại đọc cho nhau nghe bài thơ “Tháng sáu trời mưa” của Nguyên Sa:

Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong toả đường về
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận
Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại
Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
Đừng hỏi anh rằng: có phải đêm đã khuya
Sao lại sợ đêm khuya, sao lại e trời sáng…
Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ
Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
Hãy để môi rót rượu vào môi
Hãy cầm tay bằng ngón tay bấn loạn
Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
Đêm có khuya em hãy ngủ cho ngoan
Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
Nếu em sợ thời gian dài vô tận
Tháng sáu trời mưa, em có nghe mưa xuống
Trời không mưa em có lạy trời mưa?
Anh vẫn xin mưa phong toả đường về
Anh vẫn cầu mưa mặc dầu mây ảm đạm
Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc
Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu

Bài thơ tình của Nguyên Sa là một tuyệt tác đã đóng đinh cùng tháng sáu. Đặc biệt, bài thơ này đã được hai nhạc sĩ tài danh phóng tác thành hai ca khúc nổi tiếng: Ngô Thụy Miên dựa trên ý thơ mà phổ thành ca khúc “Tình khúc tháng sáu” (1984) và Hoàng Thanh Tâm phổ thành ca khúc “Tháng sáu trời mưa” (1987).

Và với người yêu nhạc dù ai cũng biết một hoặc cả hai bản nhạc trên nhưng phần nhiều họ không phân biệt được tác giả của hai ca khúc này.

Mỗi bản có cái hay riêng, khó có thể nói bản nào hay hơn bản nào: ca khúc “Tháng sáu trời mưa” nhẹ nhàng, êm ái và lãng mạn nhưng cũng không kém phần da diết khi nhìn mưa tháng sáu, em còn thấy buồn không?
Còn “Tình khúc tháng sáu” có âm hưởng trong sáng, trữ tình, mang một nét buồn và day dứt khi mưa tháng sáu, tất cả chỉ còn là ngày xưa, khi trời thôi mưa mình đã xa nhau mất rồi!

Trong bài thơ “Tháng sáu trời mưa”, Nguyên Sa đã lấy chuyện của thiên nhiên “tháng sáu trời mưa” xem đây là cái dịp để con người tỏ tình. Tác giả đã khéo biến cơn mưa của đất trời thành mưa trong lòng người. Nhân dịp trời mưa ấy mà thành cái duyên mưa móc để yêu em say đắm.

Và khi đã bén duyên rồi thì chủ thể trữ tình cầu lạy trời đất luôn mưa để lúc nào cũng có cơ hội được gần em và yêu em nhiều hơn:
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong toả đường về

Khi đã hội đủ các yếu tố nhân duyên thì tình duyên bắt đầu thúc đẩy con tim vượt qua những ngại ngùng để khởi sự ái ân:


Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại
Mười ngón tay đừng tà áo mân mê

Và rồi tình yêu thăng hoa như một tất yếu:

Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ

Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
Hãy để môi rót rượu vào môi
Hãy cầm tay bằng ngón tay bấn loạn

Mưa tháng sáu dầu gắn với một thời gian cụ thể nhưng với người đọc, nó mang ý nghĩa tượng trưng hơn là gợi tả thực thể thời gian và không gian. Từ mưa tháng sáu mà lòng người mở ra những cơn mưa “phong tỏa đường về” để những đôi tình nhân có thể đến gần với nhau hơn:

Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu

Chợt nhớ câu đối trong một giai thoại:

Vũ vô kiềm toả năng lưu khách.
Sắc bất ba đào dị nịch nhân

(Mưa không có then khoá mà giữ được khách
Sắc đẹp chẳng phải sóng gió mà làm đắm đuối người ta)

Phải chăng đất trời vô tình mà dường như khởi tạo nhân duyên cho con người.

***


Với Nguyên Sa cũng như với tất cả chúng ta, tình yêu bao giờ cũng đẹp, đẹp hơn cả vẻ đẹp lộng lẫy, rực rỡ của thiên nhiên khiến con người đang yêu phải say đắm:

Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân

Bởi vậy tình yêu bao giờ cũng được lưu giữ ngay từ khoảnh khắc đến vô tận:

Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
Nếu em sợ thời gian dài vô tận

Và trong mỗi con người, chắc hẳn ai cũng khắc ghi trong tim mình những gì đáng nhớ của tình yêu: sâu lắng như đêm khuya tròn giấc, trong trẻo như ngọc sát vào môi, êm ái tĩnh lặng như gió thoảng trên vai … khiến cho những người tình mỗi khi nghĩ về nhau: Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu.

Bởi vậy với Nguyên Sa mưa tháng sáu trở thành ám tượng với hình ảnh một tình nhân:

Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc

Còn nói theo kiểu của thi sĩ Bùi Giáng:

Trăm năm còn một chút gì
Chỉ còn lại cái nhu mì của em!

Vâng, cái nhan sắc và cái nhu mì là những gì còn đọng lại khi mỗi chúng ta đi qua nhau trong đời người.


Tình mãi như ngày xưa

Vẫn mãi bên nhau như những ngày xưa
Vẫn trao nhau những ánh nhìn thân ái
Vẫn còn nghe con tim mình tê dại
Đập liên hồi như thửơ ấy đôi mươi

Ngày xưa ơi! Em yêu dấu của lòng tôi
Mấy mươi năm một đời người dài lắm
Đã qua đi trong ta như nốt lặng
Đến bây giờ ta vẫn mãi bên nhau

Tất cả như là chỉ mới đây thôi
Ta chợt nghe như thời gian ngừng lại
Con tim bỗng dưng rộn ràng muốn nói:
Dấu yêu ơi! Ta đã mang đến cho nhau

Quay lại đi hỡi yêu dấu tình đầu
Hâm nóng lên những men nồng đã tắt
Cho ta thấy vẫn mãi là duy nhất
Tiếng yêu thương xưa cũ vọng về.

Khoảng cách nào ngăn được đam mê
Thời gian nào xóa nhòa đi nỗi nhớ
Khi trong anh còn mãi ôm món nợ
Của một đời con gái em trao

Cho anh hôn lên đôi má thủơ nào
Vuốt ve mãi mái đầu giờ điểm bạc
Nắm đôi tay em xanh xao hơn trước
Cho nguôi ngoai những mất mát vì anh

Cả một đời nhưng sao thấy quá nhanh
Mới đây thôi những yêu thương ngày cũ
Nếu cuộc đời còn kiếp sau gặp gỡ
Nguyện bên em không ly biệt bao giờ.

Hạnh phúc bên em

Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim
Để cảm nhận ngọt ngào ta đang có
Niềm hạnh phúc dù chỉ là rất nhỏ
Ở trong em và luôn mãi trong anh


Mình may mắn khi không lúc nào xa cách
Dù mãi gần nhưng ta chưa biết buồn nhau
Vì anh biết một điều anh luôn có
Em bên em hạnh phúc nhất đời anh

Hanh phúc nhân đôi khi được sẻ chia
Buồn phiền thoáng rồi cũng vơi đi hết

Những tháng năm yêu thương bất tận
Không khi nào ta không nghĩ về nhau!

Trong sương mai mỗi khi ánh nắng lên
Anh tỉnh giấc tâm hồn nghe yên ắng
Tự nhủ lòng sao mình yêu đến thế
Cuộc sống ngọt ngào khi anh được có em!

15ad0-34514461644272602991